jiǎng gòng
讲贡
kè jiǎng
课讲
duàn jiǎng
断讲
jiǎng sēng
讲僧
xiào jiǎng
校讲
jiǎng jīn tóu
讲斤头
jiǎng bīng
讲兵
jiǎng yáng
讲扬
jiǎng wéi
讲闱
jiǎng xíng
讲行
jiǎng mù
讲目
jiǎng láng
讲郎
jiǎng xù
讲叙
sòng jiǎng
诵讲
lǐng jiǎng
领讲
jiǎng kǒu
讲口
jiǎng gǔ
讲古
shú jiǎng
熟讲
jiǎng pán ér
讲盘儿
cháo jiǎng
朝讲
méi jiǎng jiū
没讲究
jiǎng gé
讲阁
jiǎng yuè
讲阅
jiǎng róng
讲戎
jiǎng gài
讲丐
jiǎng zhǔ
讲主
jiǎng chén
讲陈
jiǎng yuàn
讲院
jiǎng fěng
讲讽
jiǎng dìng
讲订
jiǎng tǎo
讲讨
jiǎng jù
讲聚
zhāi jiǎng
斋讲
tán jiǎng
谈讲
duì jiǎng dià
对讲电话
jiǎng huì
讲诲
jiǎng sòng
讲诵
jiǎng zhào
讲诏
jiǎng zhì
讲制
jiǎng sì
讲肆
chuán jiǎng
传讲
jiǎng sōu
讲搜
jiǎng yòng
讲用
jiǎng mó
讲摩
tōng jiǎng
通讲
guǎng zhōu nó
广州农民
jiǎng wǔ táng
讲武堂
sù jiǎng
素讲
讲治
jiǎng xìn xiū
讲信修睦
zhōng yāng nó
中央农民
yuē jiǎng
约讲
jiǎng dù
讲度
讲序
fù jiǎng
覆讲
jiǎng liǎn
讲脸
bō jiǎng
播讲
kǒu jiǎng zhǐ
口讲指划
jiǎng kuǎn
讲款
jiǎng dēng
讲灯
jiǎng bài
讲拜
jiǎng jiào
讲教
讲鼓
jiǎng zhòng
讲众
jiǎng chāo
讲钞
jiǎng tí
讲题
jiǎng jiàng
讲匠
jiǎng xuān
讲轩
jiǎng ruì
讲鋭
jiǎng mēng
讲蒙
jiǎng ruò huà
讲若画一
jiǎng zàn
讲赞
jiǎng méng
讲盟
jiǎng nòu
讲耨
jiǎng xùn
讲训
jiǎng ràng
讲让
jiǎng suǒ
讲索
讲磨
jiǎng jiàn
讲剑