“讲”字的组词

jiǎng míng

讲明

lùn jiǎng

论讲

jiǎng huà

讲化

jiǎng gù shì

讲故事

jiǎng gǔ lùn

讲古论今

jiǎng jiě yuá

讲解员

jiǎng xí

讲席

jiǎng shī

讲师

jiǎng zhàng

讲帐

zhí jiǎng

直讲

jiǎng shì

讲室

jiǎng dìng

讲定

jiǎng shí zhō

讲时钟

fā jiǎng

发讲

jiǎng jiě

讲解

dū jiǎng

都讲

jiǎng jiā

讲家

jiǎng xiào

讲校

jiǎng hé

讲核

duì jiǎng jī

对讲机

jiǎng kāi

讲开

zhèng jiǎng

证讲

dēng jiǎng

登讲

jiǎng shān

讲山

jiǎng chén

讲臣

mán bù jiǎng

蛮不讲理

jiǎng chéng s

讲呈说告

jiǎng xī

讲息

yóu jiǎng

游讲

jiǎng diàn

讲殿

jiǎng cháng

讲场

jiǎng shè

讲舍

kǒu ěr jiǎng

口耳讲说

jiǎng qīn

讲亲

jiǎng tíng

讲亭

jiǎng xī

讲析

jiǎng xì

讲隙

jiǎng nán

讲难

dǎ jiǎng

打讲

jiǎng lǜ

讲律

jiǎng mìng

讲命

jiǎng yuán

讲员

jiǎng lǚ

讲旅

qǐ jiǎng

起讲

jiǎng jí

讲集

jiǎng wén zhā

讲文张字

chuān zhuó ji

穿着讲究

jiǎng zī

讲咨

wǔ jiǎng sì m

五讲四美

fèi jiǎng

费讲

jiǎng niàn

讲念

jiǎng gōng

讲功

jiǎng mó

讲劘

jiǎng huì

讲会

jiǎng chuán

讲传

jiǎng tán

讲谈

jiǎng mó

讲谟

jiǎng tán shè

讲坛社会

zhào jiǎng

照讲

jiǎng wù

讲悟

kǒu jiǎng shǒ

口讲手画

jiǎng xí suǒ

讲习所

chī jiǎng chá

吃讲茶

xùn jiǎng

训讲

jiǎng shū jì

讲书祭酒

wǔ jiǎng

午讲

jiǎng gōng

讲供

jiǎng zhōng

讲钟

jiǎng qián

讲钱

jiǎng wù

讲物

nuǎn jiǎng

暖讲

jiǎng pán zǐ

讲盘子

jiǎng sòng

讲颂

jiǎng chǔ

讲处

jiǎng fù

讲复

jiǎng wéi

讲帷

jiǎng wéi

讲帏

jiǎng xiū

讲修

gāo tóu jiǎng

高头讲章

jiǎng xuān

讲宣

jiǎng yǔ

讲宇

jiǎng zōng

讲宗

jiǎng guān

讲官

xiǎo jiǎng

小讲

mò jiǎng

莫讲

jiǎng biàn

讲辨

jiǎng biàn

讲辩

jiǎng píng

讲平

jiǎng tōng

讲通

jiǎng wò

讲幄

chán jiǎng

禅讲

sú jiǎng

俗讲

xuán jiǎng

玄讲

jiǎng sì

讲寺

jiǎng dǎo

讲导

jiǎng zuǐ

讲嘴

jiǎng guàn

讲贯

jiǎng gòu

讲购