古代

lù dǎn pī gān

露胆披肝

yóu zhuǐ huá shé

油嘴滑舌

kě gē kě qì

可歌可泣

qiān chā wàn bié

千差万别

cōng míng zhèng zhí

聪明正直

cháng mìng bǎi suì

长命百岁

dà shà jiāng qīng

大厦将倾

shén tōng guǎng dà

神通广大

sì lín bā shè

四邻八舍

jiāo bì xiāng shī

交臂相失

héng chōng zhí zhuàn

横冲直撞

xīn luàn rú má

心乱如麻

xué ér bù yàn,huì ré

学而不厌

fēng chuī cǎo dòng

风吹草动

chū chǔ jìn tuì

出处进退

huáng kǒng bù ān

惶恐不安

xīn píng qì hé

心平气和

wù huàn xīng yí

物换星移

mén dào hù shuō

门到户说

huáng lú zhī tòng

黄垆之痛

míng yáng sì hǎi

名扬四海

ō yī rú ér

喔咿儒儿

jié chéng xiāng dài

竭诚相待

qīn shàng zuò qīn

亲上做亲

shǒu rú fēi péng

首如飞蓬

jìn shàn jìn měi

尽善尽美

jìng yán yōng wéi

静言庸违

sān yáng kāi tài

三阳开泰

tǔ dǎn qīng xīn

吐胆倾心

liàng lì ér xíng

量力而行

yí rán zì ruò

夷然自若

tóu shàng zhuó tóu

头上著头

qí lè róng róng

其乐融融

chēng dé duó gōng

称德度功

píng shuǐ xiāng féng

萍水相逢

kū shù kāi huā

枯树开花

shāng fēng bài sú

伤风败俗

xīn dǎn jù liè

心胆俱裂

nòng wǎ zhī xǐ

弄瓦之喜

mín shēng guó jì

民生国计

shén lǐng yì dé

神领意得

bó rán dà nù

勃然大怒

miàn yǒu cài sè

面有菜色

yè luò huī gēn

叶落归根

jīng lún mǎn fù

经纶满腹

huà lóng diǎn jīng

画龙点睛

yī xiāng bìn yǐng

衣香鬓影

zì jǐ zì zú

自给自足

yuǎn zǒu gāo fēi

远走高飞

qù hài xīng lì

去害兴利

zhōng kuí zhuō guǐ

钟馗捉鬼

shàn wéi shuō cí

善为说辞

wēi wǔ bù néng qū

威武不能

niú huáng gǒu bǎo

牛黄狗宝

bù kě shōu shí

不可收拾

yǐ róu zhì gāng

以柔制刚

luàn shǒu gòu miàn

乱首垢面

bài sú shāng huà

败俗伤化

yīng yǒu jìn yǒu

应有尽有

kū mù féng chūn

枯木逢春

wú kě wú bù kě

无可无不

yǒu qián shǐ dé guǐ

有钱使得

yī yǔ zhōng rén

一语中人

yǐ yī dāng shí

以一当十

qì shì páng bó

气势磅礴