gè rén zì sǎo mén qi
各人自扫
tà pò máng xié méi m
踏破芒鞋
xiān tiān xià zhī yō
先天下之
píng shēng bù zuò ku
平生不作
píng shēng mò zuò ku
平生莫做
yuè ér wān wān zhào
月儿弯弯
yǒu yuán qiān lǐ lái
有缘千里
jìn rén ruò jiāng ji
进人若将
pín jiàn zhī jiāo bù
贫贱之交
héng méi lěng duì qi
横眉冷对
zhì yù yuán ér xíng
智欲圆而
tà pò tiě xié wú mì
踏破铁鞋
féng rén qiě shuō sā
逢人且说
nìng dāng yǒu rì chó
宁当有日
pò wū gēng zāo lián
破屋更遭
pín jiàn zhī zhī bù
贫贱之知
chén zhōu cè pàn qiā
沉舟侧畔
xiān yōu shì zhě hòu
先忧事者
cháng jiāng yǒu rì s
常将有日
yī dǒu mǐ yǎng gè ēn
一斗米养
yǎ zǐ màn cháng huán
哑子漫尝
wù yǐ è xiǎo ér wéi
勿以恶小
zhuó yì zāi huā huā
着意栽花
nìng jiào wǒ fù tiān
宁教我负